Thứ Sáu, 13 tháng 5, 2016

Dustin Nguyễn: "Những gì bí mật về Bebe Phạm tôi đều kể hết cho vợ cũ"

Một số người bảo, chắc Dustin Nguyễn dạo này chê công việc đóng phim ít tiền lại vất vả nên mới chuyển qua làm đạo diễn. Anh nghĩ sao về điều này?

(Cười lớn). Hôm bữa cũng có nhiều người hỏi: “Ủa, sao dạo này anh không đóng phim nữa vậy?”. Diễn xuất là một tình yêu rất mạnh mẽ với mình, tất nhiên không mạnh bằng đam mê điện ảnh nói chung nhưng nó là điểm xuất phát của tôi trong điện ảnh. Những gì tôi học hỏi được trong ngành này đều bắt đầu bằng những vai diễn. Không có vị trí diễn viên thì cái nhìn của tôi sẽ luôn là cái nhìn của một học sinh hoặc của một người nghiên cứu phim.
dịch vụ rà soát sổ sách kế toán
Tuy nhiên, nói thật là dạo này tôi không còn cảm hứng để diễn nữa, không phải do chán nản hoặc bất mãn gì đó mà do chưa gặp được một kịch bản thú vị chạm đến trái tim của mình.

Công việc của người diễn viên khá quan trọng nên cũng đòi hỏi phải cân nhắc trước khi “trao thân” cho một đạo diễn nào đó. Có thể do tôi “đứng” trong nghề lâu rồi nên nếu không có kịch bản nào thật sự thuyết phục thì tôi không đủ cảm hứng để tiếp tục đóng phim.
dịch vụ kê khai báo cáo thuê hàng tháng
Song song với đó, bất chợt ông trời trao cho cơ hội được làm đạo diễn để có thêm những trải nghiệm mới. Nếu bây giờ tôi không làm đạo diễn mà làm biên kịch hay đánh ánh sáng thì tôi vẫn vui vì cứ được sống trong phim trường là hạnh phúc rồi. Việc không đóng phim hoàn toàn không phải vì lý do kinh tế hay gì đó cả.

Anh có nghĩ việc lập gia đình khiến cho cảm hứng làm diễn viên của anh cũng giảm sút không?

Không, tôi không nghĩ vậy. Việc lập gia đình giúp tôi tốt hơn. Đó là một bước đi mới, một sự trưởng thành của người đàn ông. Khi có vợ, có con, có mái ấm riêng tôi đã có nhiều cảm xúc mới để làm nghề. Có thể sẽ rất thú vị nếu khai thác được những trải nghiệm này vào trong một tác phẩm hoặc vai diễn nào đó. Bước qua “lãnh địa” đạo diễn rồi tôi lại có cái nhìn cảm thông và chia sẻ hơn với diễn viên, với những áp lực mà họ phải đối diện. Sau 3 phim tôi đã làm, tôi thấy rõ rằng, người diễn viên phải có sự hợp tác chặt chẽ với người đạo diễn mới có thể thành công được.

Trong số các phim anh làm đạo diễn, tiến độ thực hiện phim thường ngắn đến mức “kỷ lục”. Nếu “Trúng số” chỉ quay trong 17 ngày thì “Bao giờ có yêu nhau” mới đây lại chỉ quay có 23 ngày. Vì sao một tác phẩm điện ảnh mà lại hạn chế thời gian đến thế?

“Bao giờ có yêu nhau” làm trong vòng 23 ngày. Nhưng thời gian như thế cũng là vì có liên quan đến bài toán về kinh tế. Bài toán mà BeBe - tức nhà sản xuất phải tính khi thực hiện phim này đó phải rút ngắn về thời gian vì càng kéo dài càng phải chi trả nhiều khoản, nào tiền thiết bị, tiền nhân sự, một đoàn phim hơn trăm người… chứ không phải ít.

Điều này cũng tạo nên nhiều áp lực cho người làm phim vì đây là phim cần thời gian để chăm sóc từng hình ảnh cho tới diễn xuất của diễn viên, không phải cứ quay lẹ cho xong là được. Quan trọng hơn nữa, với diễn viên là phải thoải mái và có không khí để sáng tạo, khi một đoàn phim có không khí nặng nề hoặc căng thẳng quá sẽ ảnh hưởng đến tâm lý diễn viên.

Khi thực hiện phim này, lúc nào tôi cũng giữ tâm lý cho Minh Hằng và Quý Bình. Tôi thấy việc quay phim này chỉ trong vòng 23 ngày là một điều khủng khiếp vì nhìn ra xung quanh thấy “Truy sát”, “Để mai tính” quay gần 2 tháng, “Siêu trộm” 2 tháng rưỡi…
dịch vụ kế toán trọn gói quận 3
Tuy nhiên, nói đi thì phải nói lại, tôi cũng không thích kéo dài thời gian quay quá vì kéo dài mọi người sẽ mệt. Tâm lí của mọi người là cứ sau 4 tuần sẽ oải dần và sự sáng tạo sẽ bị hạn chế. Sau khi thực hiện 2 bộ phim đầu, kinh nghiệm của tôi rút ra được là không nên kéo dài thời gian quay quá vì như thế sẽ rất mệt. Công nghệ làm phim ở Việt Nam không như nước ngoài, nước ngoài người ta làm việc từ 15 - 16 tiếng/ngày, họ còn được hỗ trợ bởi trang thiết bị hiện đại, làm thêm là phải trả chi phí gấp đôi… còn Việt Nam ngày làm việc 16 - 20 tiếng là chuyện bình thường.

Khi làm phim “Bao giờ có yêu nhau”, thời gian làm việc trung bình là 14 tiếng, những ngày cuối cùng bị “dí” quá thì kéo dài đến 16 tiếng. Đoàn làm phim thường bắt đầu thức dậy từ 3h sáng để di chuyển ra phim trưởng để 5h15 mặt trời lên là bấm máy ngay lập tức. Vì ở Bình Thuận cứ 4h đến 4h30 chiều là trời đã tối rồi, còn ở rừng thì 3h chiều cũng đã mất ánh sáng rồi.

Được cái ê-kíp làm phim sống với nhau rất gia đình, ai cũng hết tâm hết sức với phim. Những kỷ niệm đó khiến tôi hạnh phúc lắm vì nhờ đó mà cực đến đâu cũng cố gắng.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét